Nhân vật: Nguyễn Thị Hạnh – SN 1981 (43 tuổi) – Nhổ hành thuê
- Chồng: Đặng Ánh Ngọc – SN 1985 (39 tuổi) – Chấn thương sọ não
- Con trai: Đặng Thanh Lâm– SN 2007 (17 tuổi) – Học lớp 12
- Con gái: Đặng Minh Phương – SN 2012 (12 tuổi) – Học lớp 7
- Con gái: Đặng Thị Kha Hân – SN 2018 (6 tuổi) – Học lớp 1
Địa chỉ: Phi Nôm, xã Hiệp Thạnh, huyện Đức Trọng
Hoàn cảnh gia đình:
Chị Hạnh và anh Ngọc từ huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh vào Lâm Đồng để làm thuê, lập nghiệp. Địa chỉ nhà thuê ghi số 01, Phi Nôm, Hiệp Thạnh, huyện Đức Trọng nhưng phải qua mấy con hẻm ngoằn ngoèo mới tìm ra. Đó là căn nhà tôn rộng hơn 30m2. Thương vợ chồng nghèo, nên chủ cho thuê với giá 500.000 đồng một tháng.
Đắp đổi qua ngày bằng cái nghề nhổ hành, lột hành lá, dù chẳng qua trường lớp đào tạo nào nhưng cứ làm mãi thành quen, vì thế các chủ vườn vẫn ưu tiên gọi vợ chồng Ngọc – Hạnh đi làm, mỗi tháng cố gắng kiếm được gần 6 triệu đồng để nuôi 3 đứa con ăn học.
Bất ngờ tai nạn ập đến, anh Ngọc bị xe tông, chấn thương sọ não phải phẫu thuật lấy máu tụ và trải qua nhiều ca mổ để tạo hình vùng đầu và cổ từ năm 2023 đến nay. Gia đình ở ngoài quê cũng rất nghèo. Nghe tin anh bị tai nạn, mẹ đã vay mượn gửi vào 80 triệu, anh trai cho mượn thêm 31 triệu để đưa anh vào BV Chợ Rẫy phẫu thuật. Cứu được mạng sống, nhưng anh phải ngồi xe lăn. Chị Hạnh bỏ công ăn việc làm đưa anh đến BV Phục hồi chức năng, rồi qua BV Y học Cổ truyền Lâm Đồng để điều trị, với ước mong chồng mình có thể đi lại. Nhưng gần 7 tháng điều trị, tập phục hồi, rồi châm cứu, anh Ngọc vẫn phải ngồi trên chiếc xe lăn.
Cha bị tai nạn, mẹ phải đi theo chăm sóc cha gần 8 tháng qua, nên cháu Đặng Thanh Lâm vừa đi học, vừa đi cắt hành thuê lo cho 2 đứa em là Đặng Minh Phương và Đặng Thị Kha Hân ăn học. Nhà nghèo nhưng 3 đứa trẻ học hành rất ngoan.
Một con mắt của chị Hạnh đã hỏng, con mắt còn lại cũng nguy cơ không nhìn thấy. Bác sĩ nói phải thay giác mạc mới cứu được con mắt này! Nhưng cái nghề nhổ và cắt hành lá càng khiến con mắt ấy cay xè rồi mờ dần, mờ dần.
Dù nghèo nhưng không để các con phải nghỉ học, dù khó nhưng không than thân trách phận, và dù đôi mắt đang mờ dần theo thời gian nhưng chị Hạnh vẫn nổ lực không ngừng để chăm lo cho chồng, chăm sóc các con. Chén cơm, manh áo, sách vở cho con, thuốc thang điều trị cho chồng và khoản nợ hơn 100 triệu đồng cứ lơ lửng trong đầu của chị.