Nhân vật: Anh Hồ Văn Quốc Thống – Sinh năm: 1982 (33 tuổi) – Làm thuê
– Vợ: Lâm Thị Hoa – Sinh năm: 1988 (27 tuổi) – Bị bướu ở mông
– Con gái: Lâm Thị Kiều Nương – Sinh năm 2006 (9 tuổi) – Học lớp 4
– Con gái: Lâm Thị Kiều Duyên – Sinh năm 2010 (5 tuổi) – Học mẫu giáo
Hoàn cảnh gia đình:
Anh Thống và chị Hoa xây dựng gia đình cùng nhau cách đây 11 năm. Do không nhiều chữ nghĩa, nên 2 vợ chồng không làm giấy kết hôn, vì vậy 2 con sinh ra đều mang họ mẹ. Chính bởi vậy, dù cuộc sống gia đình không khá giả, nhưng anh Thống và chị Hoa quyết tâm dù thế nào cũng ráng cho hai con học đến nơi đến chốn.
Những tưởng cuộc sống sẽ bình yên để anh chị cùng vun đắp tương lai cho hai con khôn lớn. Nào ngờ cách đây 2 năm, chị phát hiện mình bị khối u nhỏ ở phần mông khiến đứng ngồi khó khăn. Phần không có tiền để đi bệnh viện thuốc thang, phần thì nghĩ đơn giản chỉ là khối u lành tính, nên anh chị chạy chữa thuốc nam thuốc bắc hơn 1 năm trời. Đến khi khối u càng ngày càng sưng to và đau không chịu nổi, anh chị đành dắt díu nhau lên bệnh viện ung bướu, lúc này, khối u đã sang giai đoạn 3.
Tuy có bảo hiểm, nhưng việc hoá trị kéo thời gian dài, mà phải cần tiền để lo ăn uống, đi lại, thuốc men,… nên anh Thông đành gửi chị Hoa ở bệnh viện TPHCM, rồi nhờ người thân trông nom giúp; phần mình thì trở về Hậu Giang để vừa trông chừng 2 con, vừa lo đi làm kiếm tiền cho vợ chạy chữa bệnh tình. Nhưng công việc làm thuê xúc bờ, đắp ruộng thì nay có, mai không, có tháng chỉ có việc 5 – 10 bữa, kiếm khoảng được hơn 1 triệu đồng. Anh lại lặn lội đi giăng lưới, cắm câu tìm con tôm, con cá, nhiều thì đem bán, ít thì để ở nhà cho hai con tự lo cơm nước.
Căn nhà gia đình đang ở là cái chòi cất ở tạm, dựng trên đất của mẹ ruột. Nhà vách lá xiêu vẹo, mỗi lần mưa dột nát, nhưng anh và các con đành ở vậy. Vì gia đình còn thiếu nợ 20 triệu từ người anh bà con nên không dám vay mượn thêm
Anh ước mong có tiền để chạy chữa bệnh tình cho vợ và xây sửa căn nhà cho các con anh có nơi tá túc.