Nhân vật chính: Nguyễn Thị Huê – Sinh năm: 1954; Nghề nghiệp: Bán vé số (ngồi xe lăn do di chứng của căn bệnh tai biến)
Con: Nguyễn Tuyết Nga – Sinh năm 1980; Nghề nghiệp: làm ba khía mướn.
- Cháu: Trần Nguyễn Tuyết Trâm- Sinh năm: 2001, học sinh lớp 4.
Tình trạng gia đình:
Năm 2003, tai họa ập tới với gia đình chị Nga (con gái cô) khi người con rể qua đời trong một lần đi biển mướn. Từ đó, chị Nga đưa con về sống với ông bà ngoại. Ba năm sau, cô Huê bị tai biến dẫn đến liệt nửa người. Khi ấy, chồng cô cũng bỏ nhà đi theo một người đàn bà khác mà chưa một lần trở lại.
Do phần đất mà gia đình sinh sống trước đây giấy tờ không đầy đủ nên cô đành bán để lấy tiền chữa bệnh. Trước tình hình đó, chính quyền địa phương đã cho gia đình cô mướn đất đài hạn với giá 400.000 VNĐ/năm và vận động xây một căn nhà tình thương trị giá 7,000,000 VNĐ trên phần đất được mướn. Tuy nhiên, do địa điểm của căn nhà này quá xa nơi chị Nga làm việc và địa điểm bán vé số của cô Huê, nên cô đã cho thuê lại nhà với giá 200,000 VNĐ/ tháng, còn hai mẹ con cô thuê nhà trọ khác với giá 500,000 VNĐ/tháng.
Hằng ngày, cô Huê ngồi xe lăn, đi bán vé số với sự giúp đỡ của các em nhỏ đi bán chung. Do khó khăn trong di chuyển nên cô chỉ bán được khoảng 20 tờ vé số mỗi ngày với khoảng 20,000 VNĐ tiền lời. Còn chị Nga đi làm thuê cho một vựa ba khía để kiếm số tiền công khoảng 30,000 VNĐ/ngày nhưng khoản thu nhập này cũng rất bấp bênh, ngày có ngày không.
Ngoài biến chứng do căn bệnh tai biến để lại, cô Huê còn bị thêm chứng thiếu máu não, chị Nga cũng đang mắc bệnh lý về mắt, đau một bên ngực nhưng chưa có điều kiện để chữa trị. Hiện nay, gia đình cô còn đang nợ bà con hàng xóm 10,000,000 VNĐ nhưng chưa có khả năng chi trả.
Ước mơ của 2 mẹ con cô và đứa cháu nhỏ là có một mái nhà để che mưa che nắng, đồng thời có một số tiền để cô Huê và con gái có điều kiện được khám và điều trị bệnh nhằm đảm bảo sức khỏe để tiếp tục lao động lo cho đứa cháu nhỏ được yên tâm cắp sách đến trường.