Gia đình đông anh em, ai cũng khó khăn, cha mẹ tuổi già, nên sau khi đứa em út lấy vợ rồi ra riêng bươn chải, thì anh Chuẩn sống cùng để chăm sóc.
Lúc tuổi thanh niên, anh cũng lưu lạc lên Sài Gòn làm phụ hồ, quen người phụ nữ làm chung quê ở Daklak, rồi cưới nhau. Sinh liền 2 đứa con. Vậy mà, khi con mới 2 – 3 tuổi, thì cô ấy nói rằng đi làm để phụ đỡ cho cuộc sống bớt khó khăn, rồi bỏ đi luôn từ đó. Sau nhiều lần tìm gặp, khuyên nhủ không thành, anh đành chấp nhận một mình vừa làm vừa nuôi 2 con và người cha già bị bệnh tâm thần phân liệt nhiều năm.
Sau dịch covid, Mẹ anh lại mất. Đã từng gởi con ở Trung tâm bảo trợ, mà lén nhìn, thấy con khóc đòi cha, thì anh không nỡ lòng, nên lại đón về mà chăm sóc.
Do vừa làm, lại phải vừa lo cơm nước cho cả nhà, nên anh chỉ có thể làm được những việc loanh quanh gần nhà, cứ ai kêu gì thì làm nấy, chủ yếu là công việc phụ hồ, thế nhưng việc ở quê 1 tháng chỉ được chục ngày, nên lương cũng bấp bênh chỉ 2 – 3 triệu/tháng.
Bản thân anh sức khỏe lại không tốt, bị thoái hóa cột sống và viêm gan B nhiều năm. Năm vừa rồi đi khám thì phát hiện thêm khối u ở gan, bác sĩ khuyên anh lên khám tuyến trên, nhưng ngặt nỗi nhà neo người, tiền lại không có, nên anh đành chọn phương án ở nhà tìm thuốc nam uống tạm.
Người cha già lớn tuổi hiện sức khỏe ngày càng yếu, không chỉ bị tâm thần không ổn định mà còn bị tai biến, mắt nhìn không thấy, đi phải dẫn đường.
Nhà ở hiện tại thì cột cây xiêu vẹo, đòn tay mục, xuống cấp… mà anh không có tiền sửa. Cũng muốn làm lại vách lá, nhưng lá để dành đã bị cũ mục, sâu ăn hư hết.
Anh nợ ngân hàng 50 triệu, trước đây vay chăn nuôi heo nhưng thất bại, thiếu của bà con xung quanh hơn 20 triệu, mượn lúc bệnh và trang trải cuộc sống, đóng học phí cho con…
Anh ao ước có vốn để mở cơ sở làm chậu, trồng hoa gần nhà, để tiện vừa làm vừa chăm sóc cha, vừa lo cho hai con nhỏ.